Thư Viện Tin Lành: Trang Nhà » Trang Chính » Barabbas – Phần 14e

Barabbas – Phần 14e

Can

Barabbas

Nobel Văn Chương 1951
Tác giả: Par Lagerkvist
Người dịch: Hướng Dương

Chương 14e:

Người ta tập trung tất cả các tín đồ Đấng Christ bị tố cáo gây hỏa hoạn trong nhà ngục dưới điện Capitole; trong đám họ có Ba-ra-ba. Lão đã bị bắt quả tang và sau phiên xử được cho nhập bọn với họ. Lão đồng bọn với họ.

Nhà ngục được đục ngay trong vách đá, hơi nước rịn ra trên tường. Trong bóng tối lờ mờ đang ngự trị taị đó, người ta chỉ trông thấy nhau thật mơ hồ, và Ba-ra-ba rất mãn nguyện. Lão ngồi riêng một mình trên đống rơm mục, luôn luôn quay mặt chỗ khác.

Đám người kia đã bàn nhiều về trận hỏa hoạn và về số phận đang chờ đợi họ. Nếu người ta tố cáo họ đã gậy cuộc đốt phá, thì chính là để có lý do bắt nhốt và buộc tội họ. Các quan tòa đã biết rõ là họ không bao giờ làm điều đó. Không có ai trong đám họ đã bị bắt tại chỗ. Từ ngày được cảnh cáo rằng cuộc khủng bố sắp bắt đầu và nơi họp mặt trong nghĩa địa ngầm dành cho người Do Thái đã bị bãi bỏ đến nay, họ không bao giờ rời bỏ nhà. Họ đều vô tội. Nhưng việc đó thì có lợi gì cho họ đâu? Mọi người đều muốn tin rằng họ là thủ phạm. Mọi người đều tin theo tiếng la trong các thành phố do bọn người đã được thuê làm việc đó: “Bọn tín đồ của Christ! Bọn tín đồ của Christ đó!”

– Ai thuê họ làm vậy? Trong bóng tối có một giọng hỏi. Nhưng họ làm như không nghe thấy.

Làm sao các môn đệ của Thầy lại có thể là thủ phạm một hành động sát nhân như việc đốt phá thành La Mã? Làm sao người ta lại có thể tin như vậy được? Thầy họ chỉ thiêu đốt các linh hồn chứ không thiêu hủy những thành phố. Ngài là Cứu Chúa và là vị Thần của thế giới, Ngài không phải là một tên bất lương.

Rồi họ bắt đầu nói về Đấng vốn là tình thương và ánh sáng, về sự trị vì của Ngài mà họ đang chờ đợi theo lời Ngài hứa. Rồi họ hát lên những bài ca có lời thật đẹp và hồn nhiên mà Ba-ra-ba chưa hề nghe trước đó. Lão cúi đầu xuống và nghe họ hát.

Có người rút cây gài cửa các bảng lề rít lên và một tên lính canh bước vào. Hắn để cửa mở cho một ít ánh sáng lọt vào trong lúc các tội phạm dùng bữa do hắn phụ trách. Chính hắn cũng vừa ăn xong và chắc đã uống khá nhiều rượu, vì gương mặt hắn đỏ lơ và miệng nói huyên thuyên. Hắn vừa chửi thề vừa ném bừa các thức ăn không nuốt nổi mà họ được quyền ăn. Nhưng những câu chưởi thề ấy thì không có nghĩa lý gì. Đó là thói quen nghề nghiệp, là thứ ngôn ngữ mà bọn cai ngục vẫn thường dùng. Thật ra thì hắn có vẻ dễ tính. Khi tình cờ trông thấy Ba-ra-ba trong làn ánh sáng từ ngoài cửa tràn vào, hắn phì cười:

– Đây nầy, thằng quỉ này nầy! Hắn la lên. Cái thằng đã chạy khắp thành phố La Mã để châm lửa nầy! Ngu thật! Thế mà bọn bây lại bảo là không có đốt! Nói láo cả lũ! Người ta đã bắt được lão chính lúc lão ném một mồi lửa vào kho dầu của Caius Servius.

Ba-ra-ba vẫn không ngước đầu lên. Gương mặt lão bất động không biểu lộ gì cả, nhưng vết xẹo dưới phía mắt trở thành đỏ hơn.

Các tù nhân khác lấy làm lạ quay về phía lão. Không ai biết lão cả. Họ vẫn tưởng đó là một phạm nhân ông thuộc về nhóm của họ, vì lão không hề bị thẩm vấn hay đưa vào ngục đồng thời với họ.

– Không thể như thế được? Tên lính gác hỏi.

– Lão không thể là tín đồ Đấng Christ được. Họ đáp. Nếu lão đã làm cái việc mà chú nói thì lão ta không thể là tín đồ Đấng Christ.

– Thật vậy sao? Nhưng chính lão đã nhận là phải mà. Đám người đã bắt được lão ta đã kể lại cho tôi nghe, đã kể hết. Mà trong phiên xử, lão ta cũng nhận tội nữa.

– Chúng tôi không biết lão ta. Họ ngập ngừng trả lời, giọng lo lắng. Nếu lão là người trong bọn họ thì chúng tôi phải biết lão chứ? Chúng tôi hoàn toàn không biết lão là ai.

– Bọn bây chỉ là một lũ lường gạt. Chờ một chút đi rồi bây sẽ thấy! Hắn tiến đến gần Ba-ra-ba và lật tấm thẻ nô lệ của lão lại. Coi đây có phải là tên vị thần của bọn bây không? Tao không biết thứ chữ lăng quăng đó, nhưng có đúng vậy không? Chính bọn bây hãy đọc lấy.

Họ xúm lại quanh Ba-ra-ba và ngạc nhiên nhìn chăm vào mấy chữ nằm ở mặt trái tấm thẻ. Phần đông không đọc nổi, nhưng có vài người lo lắng thì thào: – Christos Jesus … Christos Jesus.

Tên lính gác ném mạnh tấm thẻ vào ngực Ba-ra-ba và nhìn quanh, đắc thắng:

– Bọn bây bảo sao, hử? Lão không phải là tín đồ của Christ chắc? Chính lão đã chỉ nó cho quan tòa và bảo rằng lão không phải là người của Xê-sa mà thuộc về vị thần bọn bây đang thờ phượng đó; cái người đã bị đóng đinh đó. Và bây giờ thì lão cũng sắp bị đóng đinh nữa, lẽ tất nhiên! Dầu bọn bây có dựng chuyện đó khéo léo hơn lão ta, bọn bây thật là ngu mới có đứa dám dại dột đến nộp mình cho bọn ta và bảo rằng hắn là tín đồ của Christ.

(còn tiếp)

Hướng Dương lược dịch

Thánh Kinh Báo – Tháng 9/1972
Thư Viện Tin Lành – Tháng 4/2012

Leave a Comment

You must be logged in to post a comment.

©2012-2023 by Thư Viện Tin Lành

Scroll to top